Tôi gặp Đỗ Bảo, nhạc sĩ của những bức thư tình, trong một chiều mùa đông tĩnh lặng, khi cơn rét năm nay chừng như đến muộn. Bên ly cà phê tỏa thơm thong thả, như bao lần, tôi lại được nghe anh chia sẻ nhiều điều thẳm sâu về âm nhạc và cuộc đời. Những chia sẻ mộc mạc, khiêm nhường ấy càng làm đầy thêm trong tôi cảm nhận đẹp đẽ về anh, như khi xưa tôi từng nhìn anh từ phía xa, đơn thuần qua âm nhạc, bằng con mắt tươi non tuổi trẻ.