Tận cùng của báo chí là văn hóa - Tận cùng của văn hóa là con người

Nhà báo Hồ Quang Lợi là một trong những cây bút bình luận, chính luận và quốc tế sắc sảo của báo chí Việt Nam, đồng thời là một nhà lãnh đạo uy tín trong lĩnh vực báo chí, truyền thông. Ông luôn nhấn mạnh vai trò của đạo đức và nhân văn trong nghề báo, ông cho rằng “phẩm giá con người là điều quý giá nhất”. Ông tin tưởng rằng báo chí phải phục vụ con người và xã hội, đặc biệt trong thời đại công nghệ số hiện nay.

Khi truyền thông vô tình nuôi sống khủng bố

Các nhóm khủng bố ngày nay không chỉ tồn tại dựa trên bạo lực và nỗi sợ, mà còn phát triển mạnh mẽ nhờ vào sự quan tâm mà chúng thu hút từ các phương tiện truyền thông. Mối quan hệ này mang tính cộng sinh, nơi mỗi bên đều vô tình hay hữu ý nuôi dưỡng và hưởng lợi từ bên kia.

Chiếc áo vua ban và lời thề giữ biên cương

Già Côn Khơi (bản A Xợp, xã Lìa, huyện vùng cao Hướng Hóa, Quảng Trị) năm nay đã hơn 80 tuổi, nhưng tóc ông vẫn xanh như rêu cổ trên đỉnh núi Ărchong – ngọn núi cao hơn 1.000 mét, sừng sững bao đời trấn giữ vững chãi như một vị thần bảo quốc miền biên viễn. Bên bếp nhà sàn luôn hồng lửa, già Côn Khơi lặng lẽ nhấp rượu đoác, giọng trầm như tiếng suối mùa khô, kể về một thứ áo có lông phượng và mây trời.

Hé lộ bí mật kết cấu thành cổ Hoa Lư

Trải qua bao biến cố lịch sử, sự xâm hại của thiên nhiên và cả con người, hệ thống tòa thành cổ Hoa Lư bao gồm 13 đoạn thành đắp dựng nối liền với dãy đá vôi sừng sững, đã và đang tan vụn trong lòng đất. Đợt khai quật khảo cổ thành cổ Hoa Lư (đoạn thành Dền) kết thúc hồi trung tuần tháng 6 vừa qua, lần đầu tiên cho phép chúng ta hiểu biết cụ thể hơn về cấu trúc, kết cấu và kỹ thuật đắp thành của người Việt xưa, qua đó cung cấp những dữ liệu cần thiết để có thể phục hồi các đoạn thành trong tương lai. Nhưng cũng từ đây đang hé lộ không ít lo ngại về phương án bảo tồn, phát huy giá trị di sản.

Một thế hệ chết chìm giữa biển thông tin

Chúng ta đều biết khả năng phân biệt thật - giả vốn là nền tảng của nhận thức và hành động. Nhưng một thực tế đáng báo động hiện nay là thế hệ trẻ đang mất khả năng phân biệt sự thật. Công nghệ hiện đại không chỉ đem đến khả năng tiếp cận thông tin khổng lồ mà sự thao túng tinh vi của những “thuật toán quyền lực” còn để lại hệ lụy với cả một thế hệ.

Nguyễn Trí Huân, nhà văn của những trang viết buồn thời hậu chiến

Nguyễn Trí Huân là một trong những nhà văn viết không nhiều, và cả đời ông cũng chỉ viết duy nhất về cuộc chiến tranh chống Mỹ cùng những dư chấn thời hậu chiến của nó: âm ỉ, dai dẳng, đau đến thấu tâm can. Ông là tác giả của tập truyện ngắn “Mặt cát” (1977), các tiểu thuyết “Năm 1975 họ đã sống như thế” (1979), “Dòng sông của Xô Nét” (1980), “Chim én bay” (1988), tập ký “Dấu thời gian” (2004), và hai truyện vừa, in trong tập truyện “Bất chợt mai vàng” (2023). Văn của Nguyễn Trí Huân không lẫn với bất cứ ai: đôn hậu và buồn, buồn tới độ thành đau buồn mà vẫn cứ không thôi đôn hậu.