Khi thực hiện các câu chuyện và hình ảnh phim, A. Kiarostami, theo nhà nghiên cứu Khatereh Khodaei, “không có ý định dựng lại những bức tranh Ba Tư trong các cảnh phim của mình, nhưng chắc chắn ông đã được sống trong bầu không khí của nghệ thuật Ba Tư, ngôn ngữ, thơ ca và văn hóa Ba Tư, cũng như cảm nhận được những tấm thảm dệt Ba Ta dưới chân mình”. Chính chiều sâu của sự tiếp nhận đó, bao hàm cả chắt lọc và tái dụng, mới giúp A. Kiarostami duy trì lâu dài bóng hình nghệ thuật Iran truyền thống trong các thước phim về sau của mình.