Vào dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9, lần đầu tiên, Trung tâm Bảo tồn di sản Thăng Long - Hà Nội mở cửa di tích cách mạng Hầm Cơ yếu, Bộ Tổng Tham mưu để phục vụ khách tham quan.
Vào dịp kỷ niệm 80 năm Cách mạng Tháng Tám và Quốc khánh 2/9, lần đầu tiên, Trung tâm Bảo tồn di sản Thăng Long - Hà Nội mở cửa di tích cách mạng Hầm Cơ yếu, Bộ Tổng Tham mưu để phục vụ khách tham quan.
Giữa không khí huyên náo, tấp nập trên phố đi bộ hồ Hoàn Kiếm, “Ngày hội Vì Thủ đô bình yên” bất ngờ bùng nổ như một trường đoạn phim hành động. Trước mắt hàng nghìn khán giả, nhóm “quái xế” kẹp ba, đầu trần, lạng lách, vung dao, kiếm lao vun vút trên đường.
Những ngày tháng 8/2025, theo chân đoàn công tác của Bộ Tư lệnh Cảnh sát cơ động (CSCĐ) do Đại tá Đỗ Tiến Thùy - Phó Tư lệnh làm trưởng đoàn, chúng tôi đặt chân đến địa đầu của Tổ quốc - mảnh đất Tuyên Quang (tỉnh Hà Giang cũ). Gần 40 năm đã trôi qua, cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc của Tổ quốc đã lùi vào quá khứ, nhưng vẫn còn mãi trang sử hào hùng được viết nên từ máu xương của những chiến binh đã dành cả tuổi thanh xuân để bảo vệ vững chắc từng tấc đất thiêng liêng của Tổ quốc với một tinh thần bất diệt “Sống bám đá chiến đấu, chết hóa đá, thành bất tử”.
Trong khúc hoan ca “Mười chín tháng Tám” của nhạc sĩ Xuân Oanh có đoạn: “Toàn dân Việt Nam đứng đều lên góp sức một ngày. Thề đem xương máu quyết lòng chiến đấu cho tương lai… Mười chín tháng Tám, ánh sáng tự do đưa tới, cờ bay nơi nơi, muôn ánh sao vàng”. Tròn 80 năm trước, không khí khởi nghĩa sục sôi lan nhanh từ miền núi về miền xuôi, từ Bắc chí Nam; hơn 20 triệu đồng bào con Lạc, cháu Hồng nhất tề đứng lên theo lời kêu gọi của Việt Minh lật đổ ách thống trị của chế độ phát xít và thực dân phong kiến, chỉ trong 2 tuần, Cách mạng Tháng Tám đã thành công trên cả nước.
Nằm giữa đại ngàn Cao Bằng hùng vĩ, Pác Bó – nơi từng in dấu bước chân đầu tiên của Chủ tịch Hồ Chí Minh khi trở về Tổ quốc – đang đổi thay từng ngày. Từ một vùng căn cứ địa cách mạng còn nhiều gian khó, Pác Bó vươn mình phát triển, trở thành điểm đến giàu giá trị lịch sử, văn hóa và là biểu tượng của khát vọng vươn lên trên mảnh đất cội nguồn cách mạng.
Từ cửa khẩu Cầu Treo (Hà Tĩnh), chúng tôi vào đất Lào lần thứ hai bằng xe tự lái. Khi qua cửa khẩu Nam Phao thuộc tỉnh Bolikhamxay, khác với chuyến đi trước là ngược đường lên Vientiane, chúng tôi xuôi hướng Nam theo đường 1E về thị xã Thakhek, tỉnh lỵ Khăm Muộn, bắt đầu hành trình du ngoạn Nam Lào.
Đầu mùa Thu năm Ất Dậu 80 năm về trước, thời cơ “ngàn năm có một” để khởi nghĩa giành chính quyền đã đến, dù đang trong trận ốm thập tử nhất sinh, Bác Hồ vẫn gượng dậy làm việc trong một căn lán giữa núi rừng Tân Trào. Một đêm khi dứt cơn sốt, Người đã nhắn nhủ đồng chí Võ Nguyên Giáp và những cộng sự thân thiết: “Lúc này, thời cơ thuận lợi đã đến, dù hy sinh tới đâu, dù phải đốt cháy cả dãy Trường Sơn cũng phải kiên quyết giành cho được độc lập”. Đó chính là lời hiệu triệu quốc dân đồng bào đứng lên làm cuộc Cách mạng Tháng Tám thành công.
“Có thêm voi con rồi!”, các cán bộ Khu bảo tồn (KBT) loài và sinh cảnh voi thuộc Ban Quản lý (BQL) rừng đặc dụng Đà Nẵng reo lên một cách sung sướng sau khi xem bẫy ảnh ghi nhận một cá thể voi con đi bên cạnh voi mẹ. Đây là lần thứ hai trong 5 năm qua, thông qua bẫy ảnh trong lâm phận KBT phát hiện được cá thể voi con; là tín hiệu rất tích cực cho thấy công tác bảo tồn voi nơi đây đi đúng hướng, góp phần bảo tồn loài voi châu Á đang có nguy cơ tuyệt chủng.
Từ một bản làng vùng biên chìm trong đói nghèo, nghiện hút và lạc hậu, bản Sin Suối Hồ (xã Sin Suối Hồ, tỉnh Lai Châu) đã vươn lên thành mô hình kiểu mẫu về du lịch cộng đồng.
Làng Mơ H’ra - Đáp vốn là làng cổ của đồng bào Ba Na vẫn giữ vẹn nguyên nếp sống trăm năm. Trong giấc mơ làng cổ, Mơ H’ra - Đáp được phục hồi di sản quý của cộng đồng để phát triển du lịch với truyền thống và vẻ đẹp thiên nhiên hoang sơ và hùng vĩ của khu vực này.
Hoàng hôn đổ bóng mật ong lên dải cát vàng miền biển Quảng Trị, nơi những xã biển như Cửa Tùng, Bến Hải đang chìm dần vào đêm. Sóng biển rì rào, lặng như chờ đợi bước chân đội thuyền đêm lên đường. Tại khu neo đậu thôn Cát Sơn, xã Bến Hải, nơi giáp ranh xã Cửa Tùng, ánh nắng cuối ngày còn vương lại trên những vành nón lá ngả nghiêng, tiếng máy nổ vang chậm rãi, từng chiếc thuyền composite lướt nhẹ qua mặt nước, rẽ sóng hướng ra khơi...
Góp từng cây con lên đồi trọc, gom từng mảnh tin yêu để dựng lại niềm hy vọng giữa đất nghèo, lão nông Lê Đình Hoan, người dân quen gọi là “Pả Hoan” (Pả là họ của đồng bào Vân Kiều), không chỉ làm giàu cho mình, mà còn làm giàu cho cả một vùng núi cao Hướng Hóa, tỉnh Quảng Trị. Ông mở đường cho rừng mọc lại, cho dân bản đổi đời, cho cây bời lời bén rễ và lan xa tới tận đất bạn Lào.
Rắn ở khắp nơi từ nương ngô đến chuồng trâu, chuồng bò rồi chúng bò cả vào gầm giường nhà dân. Từ lâu xóm Đồng Khụ, phường Thống Nhất, tỉnh Phú Thọ (TP Hòa Bình trước đây) được coi là thiên đường của rắn độc. Các loại rắn hổ mang, hổ chúa đến hổ phì sinh sôi, phát triển rất nhanh.
Chắc chắn rồi, truyền thuyết LangBiang còn là địa danh nức tiếng gắn liền với ngọn núi cao bậc nhất cực Nam của Tây Nguyên và một khu du lịch nổi tiếng, ắt hẳn ai cũng biết. LangBiang chính là ghép từ tên của đôi nam nữ dòng dõi của hai bộ tộc gắn liền với chuyện tình cảm động nhưng bi thương của cô gái nết na và chàng trai mạnh mẽ. Vì tình yêu, cả hai đi ngược lại lời nguyền... Vậy, Lang là tên của chàng trai hay cô gái?
Từ cửa khẩu Nong Nokkhien của tỉnh Champasak (Lào), chúng tôi vào đất Campuchia ở địa giới tỉnh Stung Treng. Buổi trưa hè 2025 nắng như đổ lửa, cửa khẩu khá vắng người. Anh lính biên phòng Campuchia khi nghe chúng tôi trình bày là các nhà báo, nhà văn đi tour vòng quanh Đông Dương, liền nở một nụ cười thân thiện. Chắc ít có những người trên dưới 70 tuổi đi xe tự lái qua đây. Với tôi, chuyến đi này là chuyến đi trở về ký ức…
Ngài Marc Knapper - Đại sứ Hoa Kỳ tại Việt Nam đã cúi đầu chào từng đại diện thân nhân các gia đình liệt sĩ và các cựu chiến binh, trước khi trao tận tay họ những hồ sơ đặc biệt tại lễ trao và nhận hồ sơ chứng tích chiến tranh diễn ra tại Trung tâm Lưu trữ Quốc gia III, Hà Nội ngày 10/7 vừa qua. Hình ảnh ấy đã gây ấn tượng mạnh và nói lên nhiều điều về sự thăng trầm trong lịch sử quan hệ Việt - Mỹ gần một thế kỷ và bình thường hóa ngoại giao trong 30 năm qua.
Tôi tình cờ gặp Họa sĩ Ngô Thành Nhân trong một chiều mưa Đà Lạt. Lại tình cờ mà thật thú vị khi biết anh là con trai út của Kiến trúc sư nổi tiếng Ngô Huy Quỳnh. Cũng thật thú vị khi tôi với họa sĩ Ngô Thành Nhân là người cùng quê phường Đường Hào, tỉnh Hưng Yên.