Có câu ca dao đã khiến chúng ta lâu nay tranh cãi và quyết tìm hiểu cho bằng được: “Trách ai ăn giấy bỏ bìa/ Khi thương thương vội khi lìa lìa xa”. Xét về phép đối xứng, ắt phải là “thương vội”/ “lìa mau” mới chuẩn chứ nhỉ? Xin thưa, “lìa mau” vẫn còn có lúc gặp lại; chứ chưa nói hết cái ý bẽ bàng, cay đắng của “lìa xa” là kẻ đó đã “qua cầu rút ván”, “một đi không trở lại”, chớ có trông mong gì nữa.