Kỹ nữ… có bệnh

Thứ Sáu, 31/08/2012, 15:00
Mười ba tuổi, kỹ nữ khăn gói sắp xếp chăn màn chiếu gối, áo quần kẹp tóc, bút nghiên sách vở… lẳng lặng ra phi trường sang bên nước người để học múa. Ta tiếc sân bay không phải là sông Dịch. Ta hận, mình không phải là Cao Tiệm Ly. Ta bi thương, kỹ nữ không phải là Kinh Kha sát thủ. Thế nên, không hát cho nhau một khúc biệt ly. Thế nên, không nói với nhau vài câu từ tạ.

Để rồi vài năm sau, kỹ nữ không vinh quy cũng bái tổ về làng, kỹ nữ đã trở thành một con người khác. Họ hào phóng gọi kỹ nữ là “con cá mập của làng múa đương đại”. Ôi, họ gọi thế có phung phí thân hình mỹ miều, đáy thắt lưng ong, nhón chân trên tay ưỡn ẹo của kỹ nữ hay không. Với ta, mãi mãi kỹ nữ chỉ là “con cá lòng tong dưới cầu ao có nhiều rau muống”.

1. Kỹ nữ về đây, ngay tại nơi này, ở thời điểm này… Không có hoa anh đào, không có kimono, không có tóc búi cao, không có má phấn trắng… chỉ có rặt một đám làm báo mạng ngồi chầu hẫu chờ kỹ nữ buông lời phòng the.

Kỹ nữ bảo, đàn ông Việt sex chán lắm, non kinh nghiệm lắm, thiếu trách nhiệm lắm. Đại khái, thể loại đàn ông Việt chỉ giỏi nằm để hưởng thụ, chứ khiêu khích thì cứ như chưa xóa mù chữ mà đòi nói chuyện văn chương.

Ta nghe kỹ nữ nói, lòng quặn đau, dạ xót sầu, tâm thần bi loạn. Tiếc thương này, biết thấu mấy trời xanh. U uất này, biết sâu mấy tầng đất.

Kỹ nữ biết vì sao không?

Mười ba tuổi, kỹ nữ sang nước người ta học múa may quay cuồng. Ta cứ tưởng sang cái xứ văn minh, cái nôi Á Đông ấy, kỹ nữ sẽ học được những điều hay ý đẹp, những tinh hoa gạn đục khơi trong…

Vậy mà, đằng đẵng nhiều năm trời. Cái gì kỹ nữ không học, kỹ nữ chỉ chăm chăm học về sex.

Ờ, thì ta biết. Nền công nghiệp phim ảnh, mà nước mình hay gọi là phim đen bên đó phát triển lắm. Ta cũng biết biểu tượng dục tính bên xứ ấy là cô nàng con lai xinh tươi Maria Ozawa.

Ờ, thì ta cũng biết. Geisha thoạt kỳ thủy từ đất nước ấy sinh ra. Ta cũng có đọc về những bí mật chiếu chăn, tuyệt kỹ hoan lạc được người dân đất nước ấy ca tụng.

Ờ, thì ta cũng biết. Họa thư dành cho nam đang tuổi sung mãn, nữ đang tuổi đón mời đa phần có gốc tích từ xứ xở ấy.

Thế nhưng, kỹ nữ hỡi!

Nàng sang đó, sao bao nhiêu cái hay nàng không học. Nàng chỉ chăm chăm xem Maria Ozawa làm thế nào để hưng phấn nhất. Đóng cửa phòng ngủ phải niệm bài chú gì. Nhảy tót lên giường phải thực hiện những thao tác ra sao…

Nàng muốn biết những cái ấy, nàng sang bên kia làm gì cho phí tiền, phí sức, phí thời gian.

Nàng muốn biết những thứ ấy, nàng ra phi trường, nàng ngồi máy bay làm gì cho phí nhiên liệu, phí chuyên cơ.

Nàng muốn biết những thứ ấy, nàng đâu cần từ giã gia đình một cách dửng dưng.

Minh họa: Lê Phương

Nàng muốn  biết những thứ ấy, nàng đâu cần đánh đổi bằng sự thương nhớ và hy vọng của người thân đâu, nàng hỡi…

Nàng có thể ở lại đây, với ta hoặc với bất kỳ ai khác.

Để đêm trăng thanh, để ngày gió mát. Để hôm mưa dầm, để khi cháy nắng.

Bất cứ khi nào nàng thích, bất cứ lúc nào nàng muốn, bất luận thời điểm nào nàng cao hứng… ta đều có thể chiều chuộng nàng.

Ta sẽ đọc cho nàng nghe Nhục Bồ Đoàn.

Ta sẽ ngâm cho nàng nghe Tố Nữ Kinh.

Nếu bấy nhiêu, chưa làm nàng cảm thấy thỏa mãn bản năng, thì ta và nàng sẽ cùng nhau nghiên cứu Kamasutra.

Nếu Kamasutra chỉ khiến nàng che miệng cười, ta nguyện lấy mắt này, trí này… để nghiền ngẫm xem thế nào là nhất dạ lục giao hầu chỉ mong nàng mỉm cười mãn nguyện.

Nếu không phải là ta làm nàng vui, ta sẽ tự nguyện tiến cử cho nàng những người bạn, vòng ngực săn chắc, cơ bắp nở nang, còn hàng rất chuẩn…khác để nàng tuyển lựa.

Việc gì đâu mà mới mười ba tuổi đầu, nàng đã vội vã sang bên ấy chỉ để nghiên cứu về cái chuyện không cần ai dạy, bản năng vẫn có thể mách bảo, hỡi nàng….

2. Nàng bảo, đàn ông đến với nàng, không cần giàu sang, không cần danh vọng, tiền tài địa vị phù du ghê gớm. Nên đàn ông đến với nàng, phải có một thân hình đẹp. Phải là thân hình đẹp, để hòa hợp cái chuyện hoan lạc với nàng.

Chứ đàn ông thì cho dù giàu như Bill Gates, nổi tiếng như Beckham mà tình tang tang tình với nàng một đêm, nàng chán thì sáng hôm sau nàng bỏ ngay. Bỏ không hối tiếc.

“Hey, em tưởng anh mạnh khỏe lắm chứ. Ngờ đâu, anh chỉ có vậy. Nên mình Say yo na ra (phát âm tiếng Nhật, nghĩa là tạm biệt – NNH), nha”, nàng sẽ nói với cái gã yếu đuối ấy như vậy.

Nàng kể ra hàng lô hàng lốc những gã đàn ông có sức khỏe đã đến với nàng. Vậy mà, đến khi nàng chuẩn bị cưới chồng, thì gã đàn ông mà nàng dự tính lấy làm chồng đã phản bội nàng theo người con gái khác.

Cho đến giờ, nàng không biết vì sao gã có thể lại phụ bạc nàng.

Tình thiệt, nói ra thì ngại ngùng. Chứ nếu ta là gã, ta cũng sẽ hành động như gã thôi, nàng ạ.

Nàng biết không… Cái thứ đang ám ảnh nàng ấy, tình thiệt thì nó rất quan trọng nàng ạ. Thế nhưng, nó không phải là tất cả đâu.

Để ta bàn luận điều này với nàng, nhé.

Nàng ạ, con trai và con gái, đàn ông và đàn bà, phụ nữ và nam giới sinh ra là để cho nhau. Tất nhiên, đàn ông đồng tính và phụ nữ đồng giới cũng sinh ra là để dành cho nhau.

Vì con trai và con gái, đàn ông và đàn bà, phụ nữ và nam giới sinh ra là để dành cho nhau, nên khi yêu thương nhau người ta sẽ tính đến chuyện trăm năm. Nghĩa là, họ sẽ đi đến kết hôn, gọi nhau là chồng là vợ.

Thực tế đã cho thấy, rất nhiều con trai và con gái, đàn ông và đàn bà, phụ nữ và nam giới thành chồng thành vợ vì tình yêu. Một số ít khác, là vì những lợi ích khác. Ta không bàn đến điều này, nàng nhé.

Như khi, bố nàng và mẹ nàng đến với nhau để nàng có cơ hội hiện hữu trên cõi đời này. Ta tin là, họ yêu thương nhau thật lòng.

Khi đó, tính dục chỉ là vấn đề thứ yếu. Mình chọn bạn đời là để lo lắng, chăm sóc, chia sẻ buồn vui, cùng nhìn về một hướng với nhau. Chứ đâu phải chọn bạn đời chỉ chăm chăm cái chuyện “ấy”, như nàng nghĩ đâu, hả nàng.

Có tính dục nào không suy giảm theo tuổi tác. Có chiếu chăn nào không nhàm chán theo thói quen.

Có thể nàng bảo ta vớ vẩn, vì với nàng đó là chuyện quan trọng nhất. Ừ, thì ta đồng ý là ta vớ vẩn.

Nhưng nàng hỡi, người đàn ông bỏ nàng để đi với người con gái khác ấy, chắc là cũng nghĩ như ta thôi.

Phụ nữ nồng nàn ân ái bất kể lúc nào, bất kể với ai chỉ thích hợp làm người tình chứ không phải là để làm vợ, nàng ạ.

Tiền nhân dạy, lấy... về làm vợ, chứ không ai lấy vợ về làm…. Cái danh xưng đầy miệt thị, chắc nàng hiểu để điền vào khoảng ba chấm của ta, đúng không nàng.

3. Nàng nói, ở đất nước nàng tới du học ấy, con gái mười lăm tuổi còn trinh tiết, phải nháo nhào làm cho từ thanh tân biến thành từng trải để đi khoe với bạn bè. Còn không, thì sẽ bị chê là quê mùa, bị ế…

Ta không biết nàng có nói chính xác hay không, vì bạn bè của ta học ở bên đấy về, kể với ta khác.

Tuy nhiên, không sao. Có lẽ bạn bè ta đàng hoàng, nên những người xung quanh họ khác với những người vây xung quanh nàng, nàng nhỉ.

Như người Việt mình có câu, ngưu tầm ngưu, mã tầm mã vậy. Ta không trách nàng vì sự hạn hẹp về cái nhìn đâu. Vì ta hiểu, khả năng thụ hưởng tri thức và khả năng tiếp nhận văn hóa phụ thuộc vào trình độ của nhận thức.

Hơn một năm trước, ta không biết nàng là ai.

Bây giờ tháng tám, trời thu rồi, ta được biết nàng. Cái sự biết ấy càng làm lòng ta buồn như chiều nhìn lá đổ.

Thà rằng, ta không biết nàng, lòng ta còn nhẹ nhàng hơn.

Nàng cười khúc khích, nàng bảo: “Giai nào mà yêu em được một tháng, em cho một tỷ đồng luôn”.

Một tỷ đồng, với ta nhiều lắm. Đó là con số, ta chưa bao giờ nghĩ đến. Như ta từng nói, ta ngày đếm tiền lẻ, đêm mơ bạc cắc, thì lấy gì chuyện tỷ này, triệu kia, hả nàng?

Nhưng có điều chắc chắn rằng, ta sẽ không yêu nàng quá một tháng đâu. Mà thậm chí, yêu nàng một ngày ta cũng không. Hay thậm xưng hơn, nàng có dâng hiến cho ta, ta cũng từ chối.

Không phải ta có vấn đề về giới tính hay sức khỏe. Mà là bởi, ta không quen để nhục dục lấn át lý trí của mình. Hơn nữa, nàng làm ta hơi…hoảng.

Nàng ạ, ta có tham vấn các bác sĩ về hội chứng đam mê cuồng tín về thể xác mà nàng đang mắc phải. Các bác sĩ an ủi ta rằng, hội chứng ấy không khó chữa lắm đâu.

Nên, nàng đi chữa đi, nàng nha. Để lâu không tốt, hỏa dục công tâm bao giờ cũng để lại nhiều lụy phiền về sau cả, nàng ạ.

Có thiếu thốn gì, cứ gọi cho ta. Không phải vì tình cảm riêng, nhưng vì cứu một mạng người, hơn xây bảy tháp phù đồ… ta sẽ tận lực giúp đỡ nàng.

Hai mươi ba tuổi, và mắc phải chứng thích nhòm cơ bắp của đàn ông để mơ về chuyện hoan lạc.

Hai mươi ba tuổi, nghĩ rằng cưới nhau chỉ để làm chuyện chiếu chăn bạo liệt.

Hai mươi ba tuổi, nhìn đâu cũng toàn bằng cặp mắt khao khát thân thể người khác giới…

Thì tùy vào quan niệm thôi, nhưng ta nghĩ, không tốt cho nàng đâu.

Nhất là khi, những kẻ biến thái đang xuất hiện ngày càng nhiều hơn.

Đi chữa bệnh đi, nàng nhé.

Ta chúc nàng mau hồi phục. Ngoài lời chúc ra, ta còn có gì cho nàng nữa đâu, hỡi nàng?

Ngô Nguyệt Hữu
.
.