Bạc như nghiệp diễn

Thứ Năm, 22/11/2012, 16:20
Mất 15 triệu, đổi lại Chiêu Dương có được mối quan hệ với một đạo diễn có danh… Cũng từ đây, Chiêu Dương bắt đầu thấm đòn với những mảng tối phía sau phim trường.

Chiêu Dương 17 tuổi, xinh xắn. Năm ngoái, Chiêu Dương từ Lâm Đồng xuống Sài Gòn, mưu sinh bằng công việc phụ bán trong shop quần áo của một người chị.

Dành dụm được 15 triệu đồng, Chiêu Dương đưa hết cho một gã đàn ông tự xưng là “bầu show nghệ sĩ”. Gã bảo: “Ờ, em! Với 15 triệu này, em sẽ là diễn viên độc quyền của công ty. Em có thể thoải mái đi phim và cứ chờ được nổi tiếng”. Đương nhiên, gã là dân lừa đảo.

Sài Gòn, có lắm kẻ lừa lọc mang danh nghệ thuật. Kẻ lừa lọc vĩ đại nhất đã trở thành tiến sĩ nghệ thuật, còn những kẻ lừa lọc tép đồng kiểu này thì chẳng bao giờ biến thành tôm hùm được.

Mất 15 triệu, đổi lại Chiêu Dương có được mối quan  hệ với một đạo diễn có danh… Cũng từ đây, Chiêu Dương bắt đầu thấm đòn với những mảng tối phía sau phim trường.

1. Chiêu Dương ngồi với tôi ở quán cà phê ngay góc đường Nguyễn Cư Trinh - Trần Đình Xu, quận 1 giữa trưa cuối tuần. Chiêu Dương không buồn, mà đang cáu, rất cáu.

Chiêu Dương nói, mấy tháng trước, em đi phim của ông đạo diễn nổi tiếng đó. Một phân đoạn ổng trả cho em 180 nghìn. Vậy nên, khi ổng kêu em đi phim này, em đâu hỏi giá phân đoạn làm gì. Cứ tưởng là như cũ.

Vậy mà, quay xong 30 phân đoạn, ổng nói, tiền cát-sê của em là đúng một triệu đồng. Mà anh biết, phim này của ai không?

“Em không nói sao anh biết được”, tôi trả lời.

“Phim của công ty T.Đ., do chị K.T.T. làm chủ đó”, Chiêu Dương nói.

 K.T.T là diễn viên có danh. Ngoài đời, K.T.T. rất đẹp. Chồng K.T.T. là một gã Việt kiều lắm điều tiếng, toàn liên quan đến chuyện luyến ái với các cô gái đang hy vọng về nghề diễn.

Nghe đạo diễn nói về mức cát-sê thấp khủng khiếp đó, Chiêu Dương đòi gọi điện thoại cho K.T.T. để than phiền. Gọi là than phiền thôi, chứ thật ra là để xin thêm một ít. Đạo diễn vội vã gạt ngang: “Thôi, em để đó anh gọi cho”.

Ít lâu sau, đạo diễn bảo với Chiêu Dương : “Anh gọi điện cho Việt kiều chồng của K.T.T. rồi, Việt kiều nói là thương em tiền ít quá. Việt kiều sẽ cho em thêm tiền, nha”.

Đạo diễn vừa dứt lời, thì Việt kiều gọi cho Chiêu Dương, Việt kiều ậm ờ. Anh biết, theo nghề diễn khổ lắm. Anh biết, em cũng đang kẹt lắm. Ừ, ngày mai em ra khu Cư xá Bắc Hải cà phê với anh, nha. Trình bày cho anh nghe, rồi anh cho em thêm tiền cát-sê.

Đúng hẹn, Chiêu Dương có mặt tại quán cà phê. Cũng đúng hẹn, Việt kiều ngồi đó cùng Chiêu Dương. Việt kiều nói đủ chuyện trên trời dưới đất, nhân nghĩa hiện kim, đại loại giữa đường gặp chuyện bất bằng chẳng tha. Kết lại, Việt kiều nhấn mạnh: “Hai anh em mình, đi kiếm chỗ khác nói chuyện, nha Chiêu Dương”.

Giả như ngây thơ, Chiêu Dương hỏi lại: “Chỗ khác là chỗ nào hả anh? Ở đây, anh em mình cũng đang nói chuyện mà!”.

“Bậy bạ không à. Ai mà nói chuyện chỗ này. Chỗ khác là chỗ chỉ có hai người với nhau thôi. Rồi anh cho em tiền, nha”, Việt kiều tiếp tục tấn công.

“Em tưởng anh gọi em ra là để bàn về mức cát-sê cho em. Chứ kiểu này, em không cần. Em muốn là diễn viên, em không phải là gái”, hết câu, Chiêu Dương bỏ về.

Việt kiều nói với theo: “Ơ, anh tưởng đạo diễn đã nói với em là gặp anh để làm gì rồi. Chứ chưa nói, thì em ra đây gặp anh để làm gì”.

Đây không phải là lần đầu tiêu Việt kiều ngỏ lời mời Chiêu Dương đi tâm sự riêng. Trước đó, khi tham gia một bộ phim cũng của đạo diễn lừng danh, gã đã từng rủ Chiêu Dương : “Quay xong, đi uống rượu với anh, nhé. Đi uống rượu, rồi anh lo cho em mà”.

2.Chuyện nữ diễn viên bị rủ rê đi làm chuyện này, chuyện kia với chủ nhiệm đoàn phim, nhà đầu tư hay đạo diễn, thậm chí là trợ lý đạo diễn, không phải là chuyện quá cá biệt.

Có điều, ít nữ diễn viên nào lên tiếng phản ánh, kiểu như Chiêu Dương là cực kỳ hiếm.

Lâu rồi, người ta chỉ quen nhìn diễn viên với sự hào nhoáng bên ngoài, với đồ hiệu, xe xịn, kim cương, biệt thự, khách sạn hạng sang... Những thứ mà một vài cá nhân lấy vài vai diễn trong phim ảnh để làm điều kiện tiệm cận đến mục đích cuối cùng của mình đã từng biểu diễn.

Kiểu như có vài cô nàng, phim ảnh đóng cực ít nhưng không hiểu sao mỗi lần hiện hữu trên truyền thông là lại sắm vai đại gia thứ thiệt. Đại gia đến độ, cảm tưởng rằng sinh ra đã trong nhung lụa, lớn lên có sẵn người hầu, ra đường lắm kẻ đón đưa. Trên thực tế ai cũng biết, họ may mắn túm được một con cá lớn. Họ  may mắn cặp được với một gã lắm tiền. Xuống cấp hơn một chút, thì họ lựa được vài tay khách hạng sang. Có vậy thôi mà.

Trở lại chuyện của Chiêu Dương, nếu diễn tròn vai trong bộ phim truyền hình mà Chiêu Dương góp mặt có khoảng 40 phân đoạn. Lấy cái giá cát-sê bét nhất cho mỗi phân đoạn là 180 nghìn. Nhẩm tính, Chiêu Dương có hơn 7 triệu. Vỏn vẹn chỉ 7 triệu. Lấy được tiền từ nghề diễn, nhọc nhằn hơn rất nhiều so với suy nghĩ của đám đông.

Vậy mà, theo những gì tôi được biết, rất khó để diễn viên có thể cầm được trọn vẹn số tiền ấy. Đương nhiên, là cũng có những chủ nhiệm đoàn phim tốt không ăn chặn tiền của diễn viên. Thế nhưng, số này là quá hiếm. Còn lại, diễn viên sẽ bị trừ đủ thứ tiền, tiền ăn, tiền son phấn, tiền di chuyển… Thậm chí là tiền nước uống. Diễn viên không là vai chính, còn bị đối xử tàn nhẫn hơn. Lâu trước, ngồi chơi với nghệ sĩ Trung Dân, nghe nghệ sĩ này kể cảnh mấy ông đạo diễn ăn cắp phân đoạn của diễn viên, buồn cười và kinh hãi không thể tả.

Có những đạo diễn, họ xem nữ diễn viên chỉ như miếng mồi xác thịt. Đạo diễn chỉ đồng ý tuyển chọn vai diễn nữ ngay tại phòng của khách sạn. Những gã đạo diễn có tuổi, miệng đầy mùi thuốc lá, răng sắp rụng, tóc bạc hoe cố làm ra vẻ đạo mạo, vốn dĩ có kinh nghiệm nên việc điều nữ diễn viên muốn tham gia một vai trong bộ phim sắp bấm máy giao hẳn cho trợ lý. Trợ lý trong trường hợp này, không khác một gã ma-cô tóc dài hay đầu trọc nào đó. Không ngại mở miệng: “Nếu em chịu xxx với ổng, thì vai này sẽ là của em”.

“Ăn” thỏa thích nữ diễn viên xong, họ biến nữ diễn viên thành “của để dành”. Ngồi với nhà đầu tư hay vị nào đó có chức trách trong các hãng phim, truyền hình, họ sẽ bốc máy gọi nữ diễn viên ra hầu rượu. Vừa hầu rượu, vừa gợi ý: “Anh A, anh B, anh C… sắp làm phim D, E, F… em uống với mấy ảnh một cái ra mắt đi”. Uống xong, lại tiếp lời: “Mấy anh A, B, C à. Đây là con em gái của em, mấy anh có phim gì, nhớ giúp đỡ nó với”. Vậy là, xin số điện thoại để tiện liên lạc. Kế tiếp là đến công đoạn “quan hệ không tệ sẽ có vai chính trong phim”. Mà thật ra, không phải khi nào chịu mở rộng quan hệ cũng đều được vai chính. Rất nhiều nữ diễn viên mở rộng quan hệ một lúc với nhiều đạo diễn, để đổi lại chẳng được giao vai gì.

Kể với bạn đọc câu chuyện thật mà như bịa. Có đạo diễn rất nổi tiếng đối với thể loại phim truyền hình, ngồi chơi với mấy ông đạo diễn khác, thấy cô diễn viên kia đẹp quá đâm ra mê. Vẫn chiêu bài cũ: “Anh sắp bấm máy phim dài tập. Em rất hợp với vai chính, em cho anh số điện thoại đi”. Nữ diễn viên thấy đạo diễn nổi tiếng xin số điện thoại, hớn hở đọc vach vách.

Đêm, đạo diễn nổi tiếng nhắn tin qua, nhắn tin lại. Tin nhắn cuối cùng có nội dung: “Chiều mai em rảnh không, đi mua quần… lót (vô cùng xin lỗi bạn đọc - NNL) với anh”. Tay đạo diễn này, khả năng tình ái thuộc dạng siêu quần, đóng máy một bộ phim là y như rằng nữ diễn viên xinh đẹp trong đoàn đến lúc… cấn thai.

3.Trong tất cả các câu chuyện, bao giờ cũng có hai vế. Mảng tối hậu trường phim ảnh cũng vậy thôi.

Có những cô nàng lắm tiền hay người yêu lắm tiền sinh rảnh rỗi, suốt ngày lê la rồi tự nguyện hiến thân lẫn hiến tiền của người yêu mình cho đạo diễn nhằm được xuất hiện trong phim. Nghe đâu, cô hoa hậu hết thời có chồng là đại gia còn bỏ cả chục nghìn USD để có vai trong một bộ phim truyền hình dài tập… siêu dở. Chủ yếu, được hiện hình để lấy tiếng.

Đạo diễn được chiều chuộng sinh tật. Vài gã có tiền, theo xách điếu cho đạo diễn ít ngày, học được vài chiêu cũng bắt đầu tập làm đạo diễn. Ra trường quay, chửi diễn viên như hát hay. Rời trường quay, nhắn tin cho nữ diễn viên: “Kiếm chỗ nào tắm rồi nghỉ ngơi, nhé em”.

Mấy lâu nay, người ta đang gào lên phim Việt nhiều nhưng kém chất lượng. Chất lượng ra sao khi mà mọi thứ đều nằm trong sự toan tính, đa phần là những thứ toan tính có liên quan đến bản năng.

Có những chuyện rất hài, ví như, ông chủ một cơ sở vật liệu xây dựng lớn, lén vợ cặp kè với cô em chưa đến hai mươi tuổi.

Chơi trò hai người hoài chán, cô em bèn đề nghị ông chủ: “Em muốn làm diễn viên, em phải làm diễn viên”. Sợ cô em phiền lòng, ông chủ bỏ tiền ra cho đạo diễn làm phim, với yêu cầu cô em của ông chủ phải đóng vai chính. Giao tiền, giao cô em cho đạo diễn. Phim chẳng  thấy đâu, cô em có là diễn viên hay không cũng không biết, chỉ biết đạo diễn có tuyệt kỹ phòng the gì đấy mà cô em một phát vẫy tay vĩnh biệt ông chủ, tuyệt không lời tạ từ. Ông chủ điên lắm, hai tay hai dao tìm kiếm đạo diễn. Mà tìm hoài, không thấy đạo diễn hiện hình. Dạo này, ông chủ hận đời đen bạc, hận người bạc tình, suốt ngày chửi váng vất.

Tôi không thể nào hiểu được, làm sao những gã đam mê tính dục đến độ biến thái đang được tung hô như là những nghệ sĩ chân chính đang cố gắng cứu vãn nền điện ảnh(?!).

Nhắn riêng với đạo diễn lừng danh trong vụ Chiêu Dương, tướng mạo đàng hoàng thế, tên tuổi lẫy lừng thế, sống sao cho coi được thì sống. Chứ lừa bịp con cháu kiểu này, hoặc trước hoặc sau cũng sẽ lòi đuôi. Quả báo mà!

Ngô Nguyệt Lãng
.
.